Browsing Tag

Người nhà quê

Cái bếp để người ta bên nhau

“Hôm nay ăn gì?” là câu hỏi làm nhiều bà nhiều cô nội trợ đau đầu trong những ngày giãn cách. Câu trả lời còn dễ đau đầu hơn: “Ăn gì cũng được”. Mà đúng là “ăn gì cũng được”, bởi không thể thường xuyên mua sắm, cũng chẳng có nhiều thứ để…

Ăn cơm – nhớ quê

Cuối năm, Sài Gòn có những sáng sớm se lạnh, chạy xe ra khỏi nhà, tôi phải diện một cái áo khoác dày hay áo len. Tiết trời dịu dàng khiến tôi càng nhớ quê miền Trung. Miền Trung mùa này nhiều gió. Gió đêm xào xạc thổi lá khô chạy…

Những mùa cốm dẹp xưa xa

Hằng năm, khoảng đầu tháng Mười âm lịch, trước mùa lễ hội Ok-om-bok (lễ hội cúng trăng của người Khmer) quê tôi, ngoài chợ bắt đầu bày bán cốm dẹp. Đa số bà con người Khmer bưng thúng bán cốm dẹp chưa qua chế biến, một số người ở chợ thì…

Ở xa càng thèm nhớ xôi đường

Xôi đường ngọt dịu, không làm người ăn thấy ngán ngấy, trẻ con hay người già đều mê. Chỉ nghĩ thôi mà tôi như thấy vị ngon của xôi đường đang đọng nơi đầu lưỡi, hòa quyện giữa gạo nếp thơm dẻo, đậu đen bùi bùi, mè rang thơm lựng, hương gừng…

Chum cà sau chái bếp

Cái chái bếp lụp xụp của ngoại quanh năm đượm mùi củi lửa. Ở một góc nhỏ sát mé tường ám đen, ngoại hay kê mấy cái chum để muối cà. Khung cửa sổ nhỏ bằng gỗ thông có những đường vân uốn lượn luôn mở. Ánh nắng vàng ươm thường len qua khung…

Hiu hiu gió mùa…

Sớm nay, khi những hơi gió lạnh đầu tiên ùa về lang thang trong lòng phố, cũng là khi nụ hôn mặt trời như run rẩy, xô nhau bung vỡ, loang lổ bên bậc thềm nhà.

Những nẻo đường quen

Lâu lắm rồi kể từ ngày rời quê lên phố làm ăn, tôi mới có dịp trở về thăm lại xóm cũ. Xóm nằm thèo hẻo ngay mép sông Tiền, đánh ánh nhìn thẳng tắp ra phía cù lao mùa này hoa súng đua nhau nở, điểm xuyến chút vàng thê thiết của vàm sông điên…