Thuở ấu thơ, ai chẳng từng nhiều lần ra cổng, ngoái nhìn về phía con đường đất đỏ quanh co chờ mẹ về từ những buổi chợ phiên? Đối với tôi, có lẽ, đó là một trong những mảng ký ức ấm áp và yên vui nhất của cuộc đời này. Để những chiều nhớ…
Ở xóm núi này ai đi xa mà không nhớ những ngày hè nực lửa được ngâm mình trong dòng nước xanh ươm, mát lạnh của con sông quê nhỏ thó như dòng suối. Con sông bốn mùa cong lưng cho nước chảy dòng xuôi. Con sông xây đắp nên những trang dài…
Ai đã tự hỏi, từ đầu mà ống nứa non ăm ắp nước. Nước trong như suối nguồn. Hóa ra cây đâu chỉ cần mẫn tìm nước để uống giữa sỏi đá, cây còn dành nước cho mình. Uống vào tâm hồn mình trong mát mà ngỡ như được uống mùa…
Chỉ cần cá trở mình vàng ươm, còn tép biến thành màu cam tươi rói, ngoại lấy vợt vớt hết ra, sắp vào dĩa. Cả nhà sẽ được bữa cá tép chiên cuốn bánh tráng rau sống chấm nước mắm ngon lành.